Tư vấn mệnh lý

Bí mật đằng sau hành vi: Đọc vị cuộc đời qua cách đi, đứng, ngồi, nằm, ăn uống và giọng nói theo pho

Xem tướng hành vi, giọng nói chuẩn theo phong thủy Nguyên Thông

1.Luận về tướng đi: Tướng đi và vận mệnh

Khi đi có tiến có lùi, từ bước đi có thể nhìn ra quý tiện của một người. Người có tướng đi xấu sống phiêu bạt, cuộc đời lận đận. Quý nhân đi giống như nước chảy xuôi, thân nặng bước nhẹ. Tiểu nhân đi như lửa nóng, thân nhẹ mà bước nặng.

Do đó khi đi không nên ngửa đầu, tránh nghiêng người. Đầu quá cao là kiêu ngạo, quá thấp là hèn hạ. Quá nhanh thì vội, quá chậm thì trì trệ. Đi cùng người khác theo đúng nhịp là mệnh đại quý. Người cúi đầu bước đi thường nhiều mưu trí. Người ngửa đầu bước đi phần lớn không có tình nghĩa. Bước đi không ưỡn ngực thường là mệnh ngu xuẩn, hạ tiện. Khi đi vững chắc thì có phúc, đại cát. Người đi như hổ có phúc lộc, người phi như rồng có quyền quý. Người đi như vịt ngỗng giàu có và sống thọ. Người đi như ngựa, lao nhanh như hươu cả đời bôn ba lao khổ, đi như trâu giàu có và sống thọ, đi như rắn hung độc và đoản mệnh. Đi như như chim sẽ thiếu cơm áo. Đi như khỉ vượn thì mãi mãi chịu khổ, đi chậm như rùa thì có phúc khí và trường thọ. Đi như hạc trắng được hưởng quan lộc. Đi như chim yến thường là mệnh thông tuệ, hiển lương. Đi như chuột thường là mệnh đa nghi lại ti tiện.

Đi như thuyền tiến về phía trước trên mặt nước là tướng phú quý. Đi vội như lửa là ti tiện, đi chầm chậm thì không cát lợi, đi lao về phía trước là của cải lương thực đủ đầy. Đi mà gót chân không chấm đất là hình tướng đoản mệnh. Đi như chạy là tướng hạ tiện. Đi mà nhìn Đông ngó Tây là phường trộm cắp. Đi hay quay đầu lại nhìn thường trong lòng rối bời, bất an.

Tóm lại, đi không nên cong lưng, đầu không cúi, bước cần nhanh, người phải thẳng, đoan chính, bước to, không do dự là tướng quý.

Khi đi chú ý tiến, lùi có tiết tấu, nhanh chậm vừa phải mới là tướng mệnh phú quý. Do đó, người mập thân nặng thì đi nhanh là tốt. Người gầy thân nhẹ thì khi đi cần chắc nặng mới là tướng quý. Nếu đi mà thân nghiêng, nhún vai hoặc nhảy như chim khách hay dáng đi như rắn trườn thì đều không tốt.

2.Luận về tướng ngồi: Tướng ngồi và vận mệnh

Ngồi chính là trạng thái yên định, nghỉ ngơi, nên bằng phẳng trầm tĩnh, không nên lệch người, cũng tránh ngồi quay ngang, nên vững như đá ngọc bích, giống như có đồ vật gì đỡ lưng, cả ngày không mệt mỏi đồng thời thần sắc càng ngày càng thanh thoát là tướng quý nhân. Nếu ngồi như say rượu, như bị bệnh hoặc suy nghĩ thì đều không tốt.

Có một cách nói khác là: Đi thuộc dương, ngồi thuộc âm. Đi là dương chính là vận động, ngồi là âm là dừng lại. Ngồi yên không cử động là tư thế ngồi đúng. Ngồi lắc lư mông là tướng bạc mệnh, ti tiện. Khi ngồi cúi đầu là người vất vả, khi ngồi mà quay đầu xoay người là tướng tà ác hiểm độc. Đung đưa đầu là người xảo trá. Ngồi chắc như đá là tướng phú quý. Ngồi như khỉ vượn không thể yên tĩnh là mệnh hạ tiện. Sau khi ngồi xuống mà thần sắc không thay đổi là người trung thành lương thiện, có phúc lộc. Sau khi ngồi mà thần thái rối bời là mệnh ngu muội và hung ác. Ngồi mà không đoan chính không phải là tướng ngồi tốt. Ngồi mà nghiêm túc cẩn thận thì phúc lộc càng nhiều.

3.Luận về tướng nằm: Tư thế nằm và vận mệnh

Nằm ngủ là khi toàn thân nghỉ ngơi. Nếu nằm yên tĩnh, điềm nhiên bất động là tướng phúc thọ. Người ngủ cuộn như chó là tướng tốt, cuộn như rồng là tướng quý. Trong mơ cắn răng là điềm báo bỏ mạng nơi sa trường. Ngủ mở mắt thì có thể phải bỏ mạng nơi phương xa. Khi ngủ mở miệng là tướng đoản mệnh. Mơ mà nói thì chỉ có thể là phận nô tỳ cho người hạ tiện. Mặt hướng lên trên, khi ngủ giống như thi thể người chết thì nghèo khổ đoản thọ. Người ngu muội thì khi ngủ thở nặng nhọc, là tướng đoản mệnh. Người sắp lìa đời thì khi ngủ mặt hướng xuống dưới. Thích nằm nghiêng người khi ngủ thì cát lợi và nhiều thọ. Người hay xoay người thì tính tình hay thay đổi. Người ngủ ít thì thần thanh và phú quý. Người ngủ nhiều thì thần đục và hạ tiện. Sau khi ngủ dễ tỉnh chủ thông minh, người ngu muội sau khi ngủ thường khó tỉnh. Khi ngủ không dùng miệng hô hấp là tướng thọ lâu, người hô hấp đều phần lớn là trường thọ. Người hít vào nhiều là trường thọ, thở ra nhiều là đoản mệnh. Khi ngủ xoay đi xoay lại mà vẫn khó ngủ là tướng không tốt.

4.Luận về tướng ăn uống: Tướng ăn và vận mệnh

Khí huyết của con người vì nhờ ăn uống mới có thể cường tráng, sinh mệnh nhờ ăn uống mới có thể tồn tại. Do đó khi ăn không nên nói, không nên nổi cáu. Người ăn nhanh dễ béo phì. Người ăn chậm dễ mắc nhiều bệnh. Người có tính cách nhân từ thì ăn ít nhưng lại béo. Người ăn nhiều nhưng không béo được thì tính tình vội vàng. Người ăn uống chậm thường có tính tình ôn hòa. Người ăn như chim mổ là tướng mệnh bần khổ. Người ngậm miệng ăn cơm là mệnh bình hòa. Người mở miệng rộng ăn cơm phần lớn là bất nghĩa. Răng lộ ra ngoài khi ăn là tướng bần khổ, đoản thọ. Ăn như trâu có phúc lộc, ăn như dê có vinh hoa, ăn như hổ sẽ nắm quyền tướng soái, ăn như khỉ vượn thì làm sứ giả. Vừa ăn vừa nhìn thường cả đời nghèo đói, cơ cực. Ăn quá nhanh thường khó hấp thụ, nhai chậm nuốt chậm thường là người có tính ôn hòa, không nóng vội. Khi ăn và nuốt không phát ra tiếng là mệnh đại quý.

5.Luận về âm thanh: Cát hung của ngũ âm

Phẩm tính của con người ở trong tâm, biểu hiện ra giọng nói. Do đó âm thanh thực chất là do khí ẩn giấu. Khí động mà phát ra âm thanh, truyền đạt ý niệm của nội tâm để phản ứng với các sự vật bên ngoài. Âm thanh của con người như tiếng trống, trống to thì âm thanh to, trống nhỏ thì âm thanh ngắn. Nếu thần thanh khí hòa thì âm thanh sẽ êm dịu. Nếu thần đục khí gấp thì âm thanh sẽ gấp rút và không trong. Do đó, âm thanh của quý nhân phát ra từ Đan điền, nối liền với tâm khí, giống như nước trào ra, đó là vì sao? Đan điền là gốc của âm thanh, tâm khí là ngọn của âm thanh, đầu lưỡi là nơi phát ra âm thanh. Nếu gốc sâu thì âm thanh sẽ vang, gốc nông thì âm thanh nhỏ nhẹ.

Âm thanh tốt còn có vài điểm sau: Nhẹ và tròn, chắc và vang, chậm nhưng nghiêm túc, gấp nhưng bình hòa, dài mà có uy lực. Âm thanh vang như chuông, âm thanh nhỏ như suối lạnh chảy, như tiếng đàn, nói chuyện với người khác điềm tĩnh, lắng nghe rồi mới phản ứng. Do đó âm thanh hay, vang xa không ngắt đoạn, sâu mà hàm súc, âm lớn mà không đục, âm nhỏ mà mới lại không loạn, rõ, có âm vang lại, uyển chuyển mềm mại như tiếng khèn, có vuông có tròn, hình tướng đó đều chủ về phúc lộc, trường thọ.

Âm thanh của kẻ tiểu nhân phát ra từ đầu lưỡi, hơi thở ngắn gấp, không mấp máy môi, lưỡi môi động, ngắt nghỉ không đúng chỗ, Âm ngắn nhỏ mà khản, chậm mà không liền mạch, sâu mà ngắc ngứ, nông mà gấp hoặc âm lớn như bị vỡ, hoặc âm dài nhưng bị phá tổn. Hoặc âm nhẹ nhưng không đều, không có tiết tấu hoặc là rồi loạn cấp tốc, thô tục. Hoặc nói chuyện khiến người khác hụt hẫng, hoặc là vang như tiếng trống vỡ hoặc như tiếng phá trống, hoặc như gà mẹ gọi gà con hoặc như vịt đói bị nghẹn, hoặc như vượn bị bệnh gọi đàn, hoặc giống như cô nhạn, giọng nhỏ như ruồi hoặc to như tiếng tầm... Đây đều là giọng thiển bạc. Giọng nam nhẹ như giọng nữ, cả đời cô độc, bần khốn. Giọng nữ thô bạo như giọng nam thì cả đời phương hại người thân. Thân hình thấp nhỏ mà giọng lớn là tướng cát lợi, thân hình to cao mà giọng nhỏ là điềm báo hung họa; thân hình và giọng nói tương ứng là vận tốt. Giọng nói khô ẩm không đều là “La võng thanh”. Âm thanh lúc to lúc nhỏ là “Thư hùng thanh". Hoặc phát âm trước chậm sau nhanh hoặc trước nhanh sau chậm, hoặc âm thanh chưa đứt mà hơi đã đứt hoặc chưa phát ra âm thanh mà sắc mặt đã thay đổi đều là tướng bạc mệnh.

Do đó, âm thanh ổn định thì ăn nói mới có trước có sau, mặt mới không biến sắc. Nếu tinh thần bất an, khí lại bất hòa thì nói năng sẽ không có trước sau, trên mặt xuất hiện sắc như say rượu. Đây đều là tướng không tốt.

Âm thanh giống như tiếng thùng vỡ là mệnh phú quý, giống như tiếng gạch ngói vỡ là bần tiện, giống như tiếng gỗ vỡ là hạ tiện, giống như tiếng trúc vỡ là nghèo khổ, giống như tiếng kêu mất hồn của ngỗng đực, giống như tiếng của vịt đực là người hạ tiện. Âm thanh giống như lang sói là tướng hung họa, giống như tiếng chó kêu ăng ẳng là người có phúc. Do đó âm thanh nhẹ như khóc là tướng bần tiện, cô độc. Âm thanh to như tiếng khóc thương thì tai họa nhiều, âm thanh trong và vui là người có chí hướng, giọng nhỏ nhẹ thì trong nhà chuyển vận, tai họa biến mất.

Do con người quyết định bởi sự biến hoá của Ngũ hành, do đó âm thanh cũng phân thành Ngũ hành. Mộc âm cao mà lưu loát, Hoả âm khô mạnh, Kim âm tròn và bình hòa, Thủy âm nhanh vội, Thổ âm trầm chắc. 5 loại âm thanh này nếu tương sinh với hình thể là cát lợi, tương khắc là hung họa.

Âm thanh còn có thể phân thành 3 loại, lần lượt dự báo thành bại. Khi mới mắt đầu thì giọng cao, những năm đầu thì thịnh vượng, những năm trung niên mệnh yếu, âm thanh nhỏ dần, cuối đời vận mệnh kém. Do đó, âm thanh thanh trong hoặc bị tắc, âm thanh không tốt sẽ nhiều tai họa, người làm quan mất chức quan, người có tiền mất tiền, nam không thể giữ được vợ con, nữ khó giữ được gia nghiệp. Âm thanh là khó phân biệt nhất. Thông thường thì đầu lưỡi tròn, âm thanh sẽ trong và vang, không nên khô trầm, đầu lưỡi không thể phá tổn, ngắn gấp. Một người to lớn mà giọng nhỏ nhẹ, khó thành người tài. Nhưng nếu một người nhỏ thấp mà giọng vang thì có thể thành tựu đại nghiệp.

Ngoài ra, nhất thiết phải kết hợp với lý luận Ngũ hành để phân biệt, nghe ngũ thanh hợp hay không hợp, khắc hay không, nếu tương khắc khắc chế thì là hung họa. Dưới đây là “ngũ thanh quyết".

Kim thanh dài sâu, vang, ở xa cũng có thể nghe được. Kim thanh tròn trịa là quý, nếu thanh vỡ chủ bần tiện.

Thổ thanh trầm chắc, âm thanh vang, nếu âm thanh dày chắc là phú quý, âm thanh nhỏ nhẹ thì bần tiện.

Hoả thanh trong mạnh mẽ, thanh điệu mềm mại. Hoả thanh tròn chậm là phú quý, nếu âm thanh nhanh vội là bần tiện.

Mộc thanh đều, ban đầu thì âm đủ, sau bị vỡ. Mộc thanh trầm nặng là quý, nếu nhẹ thì là mệnh hạ tiện.

Thủy thanh trong, âm thanh nhỏ và vang, nhanh và dài, nhỏ là phú quý, nếu nhẹ là hạ tiện.

Luận về ngũ thanh không cần dùng hình để so sánh là do thanh không có hình, chỉ nghe là biết. Do đó cần nghe kỹ, so sánh thì có thể tránh được sai sót.

6.Thanh sắc: Giọng thanh thuần là tốt

Khí sắc của con người không phải là cứ có 2 sắc xanh đen thì luận là hạ tiện, cũng không phải có sắc đỏ trắng là cao quý, mà phải đẹp tựa như ngọc. Khuôn mặt trắng sáng giống như ngọc không có chút vẫn đục, đó mới chính là tướng quý phái, nhưng cũng không được quá nhu nhược.

Trần Hy Di có nói: Nhan sắc giống như đóa hoa của mùa xuân, dễ thịnh dễ suy, chỉ là vẻ đẹp nhất thời, không bao lâu chắc chắn sẽ bị tàn úa.

Quỷ Cốc Tử lại nói: Khí sắc nhu nhược, đó là người không khỏe mạnh. Quả thực có thể trưởng thành mà cũng có thể không thọ. Ngoài ra còn nói: Tai mà trắng hơn mặt, giọng nói trầm ấm có thể truyền đi xa, người như vậy sống cao quý mà có thể đỗ đạt làm quan thông qua khoa cử. Nếu sắc mặt mà như có vết váng dầu loang nổ, đó là Thiên la mộc dục, là điềm báo vận mệnh trì trệ, khó thăng tiến.

Dung nhan của Trần Bình đẹp như ngọc. Sau đó, Trần Bình đã được lên đến chức thừa tướng. Dung mạo quá mềm mại, báo hiệu điềm xấu. Ngoại hình không nên quá nghiêm túc, chỉnh tề, cũng không cần khí sắc nhu nhược, người quá nhu nhược sẽ sớm bị yểu mạng.

Giọng nói cần sang sảng như tiếng chuông đồng. Tiếng chuông ngân vang kéo dài, vang xa. Giọng nói của con người là do nguyên khí phát ra, quý ở độ sâu dài và to, đồng thời cũng xuất phát từ bộ vị Đan điền. Nếu như âm thanh ngắn mỏng trầm đục đều là tướng đoản thọ.

Trong Ngọc quản chiếu thần cục viết: Con người có thể phát âm nói chuyện giống như tiếng gõ chuông, hình dáng của chiếc chuông lớn, âm thanh cũng lớn, chuông nhỏ thì âm thanh cũng nhỏ. Thần thanh trong thì khí hài hòa, âm thanh ấm áp; thần đục thì khí ngắn, âm thanh vội vàng, gấp gáp. Cho nên giọng nói của quý nhân do được phát ra từ Đan điền và tương thông với tâm khí, âm hưởng hòa quyện có thể truyền được đi rất xa. Giọng nói của tiểu nhân được phát ra từ đầu lưỡi, gấp gáp, vội vàng, nhỏ, cho nên không truyền đi xa được. Người đàn ông lại có giọng như phụ nữ, chủ cô độc bần cùng. Người phụ nữ lại có giọng như đàn ông thì cuộc đời sẽ bị trắc trở và tổn hại. Hình dáng nhỏ mà giọng nói lớn, chủ cát tường. Hình dáng cao lớn mà giọng nhỏ là không tốt. Có một số người giọng khô khan, ấm áp bất nhất, gọi là giọng là võng. Có những người giọng nói to nhỏ không đều, gọi là giọng tạp. Hay giọng nói ban đầu nhỏ nhẹ sau gấp gáp, hoặc là ban đầu gấp gáp sau lại chậm dần, hoặc là âm thanh chưa ngừng mà khí đã tiếp tục lên, hoặc là âm thanh vẫn chưa được phát ra mà thần sắc đã thay đổi, những tướng cách này đều được gọi là tướng hạ tiện. Người có hình thể Ngũ hành thì giọng nói cũng có thể chia ra theo tướng Ngũ hành: Âm Thổ thâm trầm trung hậu, âm Mộc cao ngạo, lưu thông, âm Hỏa nóng nảy, vội vàng, âm Kim ấm áp và mượt mà, âm Thủy thanh trong, ngọt ngào. Ngoài ra còn nói tới âm vận của quý nhân được phát ra từ Đan điền, khí đủ lại mạnh mẽ, vô cùng vang vọng. Giọng nói của người bần hàn được phát ra từ môi và lưỡi trong miệng, cuộc đời sống trong vất vả.

Còn trong Thông tiên kinh viết: Hình dáng nhỏ mà giọng nói to, giọng nói được ngăn cách bởi dòng chảy của sông ngòi cũng vẫn có thể nghe thấy, người như vậy tương lai sẽ ngày một tốt lên.

Trong Quy giám viết: Giọng hay có thể truyền đi xa mà không phân tán, ở gần đó cũng thấy vang trong. Giọng ngắn lại nhỏ, dài sâu lại có thể tích tụ, to mà không khàn đục, nhỏ lại có thể phân biệt rõ, nhỏ nhưng không hỗn loạn, ẩn lại có thể rõ ràng. Âm thanh phát ra phải thâm trầm mà phấn chấn, vừa phải, sang sảng mà ngọt ngào, đó chính là giọng hay. Người có chất giọng tốt có thể bảo đảm được tiền tài bổng lộc, địa vị của mình. Những người có chất giọng không tốt như thô khàn, phân tán, nhỏ, không trơn tru, tạp loạn gọi là khí tận, âm thanh cũng không truyền đi xa được, âm thanh giống như tiếng chim kêu bị tắc. Những âm thanh ngắn, tạp loạn, thô ráp, nhỏ, trầm, khàn, ngắn này là do đầu lưỡi ngắn nhỏ mà môi lại to dày, rất khó khăn khi phát ra âm thanh, hoặc chỉ là vì quá nhỏ mà có tạp âm, những biểu hiện trên đây đều là tướng giọng không tốt.

Sách xưa viết: Âm thanh phát ra từ ngũ tạng, tổng hợp thần của ngũ tạng mà phát âm thanh, truyền đạt ý nghĩa bên trong, bên ngoài, cách đối nhân xử thế. Con người phát âm thanh để biểu thị quan điểm, mong muốn và tinh thần của mình. Người có âm thanh không tốt cũng là người có tính ác độc, chủ sẽ gặp phải nguy hiểm, dù có quan chức cũng dễ bị cắt chức. Đàn ông không thể bảo vệ được gia đình, phụ nữ không thể giữ được mái nhà yên ấm, nô tỳ thì không thể giữ được cơm ăn áo mặc. Âm thanh không thiện không ác, không có tai họa cũng không có phúc phận. Hơn nữa, giọng nói của con người lại tương ứng với Ngũ hành, kết hợp với Cung và Thương, dùng để suy đoán âm dương, quan sát các biểu hiện mà quyết định cát hung. Người học được pháp thuật này có thể biết được quá khứ và tương lai. Âm thanh tốt trong thanh Cung, vận âm phát ra từ yết hầu, biểu đạt được giọng nói bình hòa. Người âm thanh không có đủ yếu tố này thì giọng nói hỗn loạn, lo lắng, phiền muộn. Còn âm thanh tốt trong thanh Thương, âm điệu vang, du dương trầm bổng; âm thanh xấu thì rời rạc, không mạch lạc. Âm thanh tốt trong trong thanh Giốc, âm vận đôn hậu, phong cách phóng khoáng; âm thanh xấu thì động tĩnh khô khan, rời rạc, không dứt khoát. Âm thanh tốt trong thanh Chủy, âm vận vang, truyền được đi xa; âm thanh xấu thì không dứt khoát, phân tán, chậm. Âm thanh tốt trong thanh Vũ, âm vận như tiếng côn trùng, sâu xa rõ ràng; âm thanh xấu thì nhỏ, không lưu loát, thiếu gẫy gọn.

Trong ngũ thanh, thanh Cung thâm trầm, hào sảng; thanh Thương kiên cường mà có lực, khoan hồng bác đại; thanh Giốc êm dịu, mượt mà, linh hoạt; thanh Chủy ngừng ngắt có nhịp điệu, lưu loát; thanh Vũ thì hơi thở yếu, thấp. Hơn nữa Cung, Thương là thanh bằng, Chủy là thanh cao, Vũ là thanh trầm, Giốc là thanh không. Có người hỏi rằng: Trong thanh bằng làm thế nào để phân biệt được hai thanh Cung, Thương? Thưa rằng: Khi phát âm mà miệng thu lại thì đó chính là thanh Cung; Khi phát âm mà miệng mở rộng ra thì đó chính là thanh Thương. Đây chính là phương pháp hữu hiệu để phân biệt.

Màu trắng là màu Kim (kim loại) của người hình Thương. Màu vàng là màu Thổ (đất) của người hình Cung. Màu xanh là màu Mộc (cây cối) của người hình Giốc. Màu đỏ là màu Hỏa (lửa) của người hình Chủy. Màu đen là màu của Thủy (nước) của người hình Vũ. Người hình Cung có thanh Thương tốt thì con cháu đầy nhà, đời sau hưng vượng, hiển quý. Kim là con của Thổ, nếu có thanh Thương xấu thì con cháu không hiếu thuận, con trai hung hãn, hoặc thường mắc bệnh khó chữa, hoặc ít con cháu. Nếu thanh Giốc tốt là điềm báo chức vị thăng cao. Mộc là hồn của Thổ, nếu thanh Giốc xấu thì có họa tù ngục, nếu có thanh Chủy tốt thì có con cháu, còn đủ cha mẹ. Nếu thanh Chủy xấu thì mất cha mẹ từ nhỏ, hoặc bị mẹ đối xử rất nghiêm khắc. Nếu có thanh Vũ tốt sẽ có thê tử hiền lương, có nô tỷ, giàu có phú quý. Thủy là tài của Thổ, nếu thanh Vũ xấu sẽ có người vợ không tốt, cũng không thể có được gia tài, nhà cửa, tiền bạc hoặc vợ qua đời sớm. Một người có âm thanh tốt thích hợp sẽ được hưởng phú quý, trường thọ và an lạc. Còn nếu có âm thanh xấu không hợp, hành vi của họ giống như một ác nhân, hoặc là chân tay bị tàn tật, thường sinh bệnh. Nếu giọng nói của một người giống như tiếng chim bồ câu thường người đó có tâm địa nhân từ. Giọng nói như tiếng chim khách thường tính tình khéo léo, túc trí đa mưu, thích hợp với nghề viết lách.

Người có giọng nói giống như tiếng chim cú mèo là người có tâm ác độc lại bất hiếu. Người có giọng nói như tiếng con lừa là người có tính dâm tà. Người có giọng nói giống như tiếng bò, tâm cao khí ngạo. Người có giọng nói giống như tiếng lạc đà là người kiên cường, phú quý. Người có giọng nói giống tiếng voi là tướng trường thọ và cao quý. Người có giọng nói giống tiếng dê là tướng người bần cùng hạ tiện. Người có giọng nói giống tiếng của loài lang sói là người tàn nhẫn, hiểm độc. Người có giọng nói giống tiếng lợn là tướng của người bần cùng, cũng là tướng dâm tà. Người có giọng nói giống tiếng ngựa hí, đó là tướng cách của người có tính dũng mãnh, cao quý.

Có ý kiến cho rằng: Có thể nghe thấy âm thanh qua vách tường, diện mạo của người đó giống như được nhìn tận mắt, có thể phân biệt được cát hung, hiểu được tính tình của họ, đó là kỹ xảo được rút ra từ những quan sát chi tiết, tinh xảo được ẩn chứa trong bói quẻ. Nếu có thể suy xét tới những vấn đề ẩn chứa bên trong mới có thể hiểu được những biến đổi của cuộc đời người này. Mà những dấu hiệu đó được tiềm ẩn trong cơ thể con người, muốn nắm bắt được nó quả là không dễ. Âm thanh có dài có ngắn, có cao có thấp, có mạnh mẽ có thâm trầm, có đậm có nhạt, có thô có mịn, có nhanh có chậm, có tản có phá, có cong có thẳng, có vui vẻ có âu sầu, có dồi dào như dòng nước lũ, có hư không trống rỗng. Những âm thanh này được dùng để phân biệt, phán định cát hung. Thường thì thấp, trầm, thô thuộc thanh Cung. Chậm, rời rạc, nông cạn thuộc thanh Thương. Thẳng, gấp gáp, ngang thuộc thanh Giốc. Bay bổng, rời rạc thuộc thanh Chủy. Ngắn, gấp khúc thuộc thanh Vũ. Dùng những thanh sắc này để thay thế cho con người. Vui vẻ chính là thanh lạc quan. Thảm thương là thanh bi ai. Dồi dào như dòng nước lũ thuộc thanh tướng vượng. Hư không trống rỗng là thanh phế tù tử bệnh.

Giả thiết người hình Cung có âm thanh tốt trong thanh Thương, lại thêm có thanh lạc quan vui vẻ cho thấy có thể sinh quý tử, có âm thanh xấu của thanh Thương cũng có nhiều con cháu. Người hình Cung có âm thanh xấu của thanh Giốc, lại thêm thanh bi ai cho thấy bị mất chức quan. Người hình Cung có thanh Vũ, lại thêm thanh tù có thể biết vợ người này đã mất, hoặc nô tỳ, lục súc bị thương tổn. Điều này cho thấy phải xem độ nặng nhẹ của thanh tù, nặng thì khắc hại vợ, nhẹ thì nô tỳ tử vong, hoặc là vợ sinh bệnh. Nếu lại kết hợp thêm thanh bi ai thì vợ chồng ly biệt. Giả dụ nếu người hình Giốc có thanh Giốc, lại thêm tướng vượng, có thể thấy người này được trường thọ phú quý, không bệnh tật, hơn nữa còn có thể thăng quan tiến chức.

7.Giọng nói: To và thanh là quý

Người to mà giọng nói lại nhỏ, tai họa tiềm ẩn. Người nhỏ mà giọng nói to, phúc lộc tiềm tàng. Người có cơ thể cao lớn nhưng giọng nói lại nhỏ, đó chính là sự mất cân đối của hình thể và giọng nói, cho nên ẩn chứa nhiều tai họa lúc nào cũng có thể xảy ra. Người có thân hình nhỏ nhưng giọng nói lại to vẫn là do thần khí dư thừa, cho nên là tướng tiềm ẩn nhiều phúc lộc, lúc nào cũng có thể có được.

Giọng nói của con người được phát ra từ thiên cung, còn giọng nói được phát ra từ Đan điền, tâm khí nối tiếp mà phát ra liên tiếp. Giọng nói vang như ngọc va vào đá, giống như âm thanh được vọng ra từ trên núi là tướng cách của người đạo đức, có thể đạt được tới ranh giới thiện mỹ. Trong Tiểu nhã, Thiên bảo chương có viết: Giọng nói thanh vang và rõ, vang giống như tiếng ngọc đánh vào đá. Giọng khàn đục nghe giống như tiếng hú trên núi vọng ra.

Nếu giọng nói của một người giống như la võng, là do giọng nói không mượt mà; nói là giọng đực giọng cái, lúc to lúc nhỏ hoặc trước nhanh sau chậm, hoặc trước chậm sau nhanh. Đây đều là biểu hiện của người thô tục, khó có thể thực hiện được ý nguyện của mình. Nghe giọng nói khi nói chuyện, một thanh khô một thanh nhuận, trước sau bất nhất thì gọi là la võng. Nếu giọng nói lúc to lúc nhỏ liên tiếp không ngừng mà loạn lên được gọi là giọng đực giọng cái. Tướng cách trên đây đều là tướng cách của những kẻ thô tục, suốt đời không có bổng lộc chốn quan trường.

8.Giọng nói: Như sấm sét chấn động là tốt

Âm thanh giống như tiếng sấm sét chấn động phương xa là tốt. Sấm sét là thể hiện uy lực lớn của thượng đế, hô mưa gọi gió khiến cho vạn vật thế gian đều có cơ hội sinh sôi nảy nở. Âm thanh là hiệu lệnh xuất phát của con người, có thể khiến cho người khác nghe thấy, cho nên nói nó giống như tiếng chấn động của sấm sét.

Trong Linh đài bí quyết viết: Âm thanh là do tạo hóa tu luyện Ngũ hành, dẫn dắt nhân duyên của Lục phủ con người, do ý và khí hợp lại mà thành. Biểu đạt được cái tâm, âm thanh theo đường miệng mà được phát ra ngoài. Cho nên giọng nói của quý nhân có thanh, có vận, có âm, không nhanh không chậm, thanh đạm điềm tĩnh, lời nói khiến cho người khác tôn trọng. Giọng nói mượt mà, ngọt ngào có âm vọng, đó là tướng phú quý.

Âm thanh không có âm Cung là nhẹ như gió thoảng, không có âm Thương thì khô khốc, không có âm Giốc thì khàn đục, không có âm Chủy là khàn đặc như bùn, không có âm Vũ là thấp trầm. Giọng nói nhẹ thì không có tài lộc, giọng nói khàn đục thì không có tài văn chương, giọng nói chậm chạp thì không có uy quyền, giọng nói trầm thì không có học thức thâm sâu. Có thanh âm mà không có âm vận thì khó tiến thủ. Thanh tuyệt mà âm không tuyệt thì gọi là nhược, nghĩa là danh vượt quá thực, dễ có dễ mất. Thanh và khí tranh nhau phát ra, đó gọi là tắc nghẹn, cho thấy tính tình vội vàng hấp tấp, tài lộc bất định. Khí vẫn chưa được phát ra mà dung mạo đã thay đổi cho thấy không thể giấu được việc trong lòng, khó nắm được quyền hành lớn. Thanh chưa phát ra mà khí đã phát ra, báo hiệu không thọ cao. Thanh đục mà khí trong, hiển quý. Phụ nữ giọng trong mà khí bình hòa, chủ hiển quý. Âm thanh được phát ra từ yết hầu, chủ hiển quý. Âm thanh trước vang sau như tiếng rơi vỡ, chủ phú quý nhưng ít bạn bè, tính cách độc lập, tự cường. Âm thanh trước thấp sau cao chủ không được hưởng lộc của tổ tiên, đến tuổi trung niên hưng vượng. Người có giọng nói trước sau vang như nhau, chủ cát lợi. Giọng nói phải nhẹ mà thanh, âm hưởng phải tròn ấm, như vậy mới có thể hiển quý. Thanh khí của phụ nữ hòa thuận lại chậm rãi là tướng vượng phu. Giọng nói trước cao sau thấp, phương hại chồng hơn nữa còn có tính phong lưu, đa tình. Giọng nói trước thấp sau cao, hại đến trưởng bối trong nhà, nhưng chủ con cái hiển quý. Giọng nói thô dục chấn động phương xa, mặc dù giàu có nhưng không tốt cho chồng.

Thanh Mộc, giọng nói thanh xa mà vang, truyền tới phương xa, êm dịu ấm áp, đều giọng, đoan chính. Thanh Thủy, mềm mại, nhẹ nhàng lưu loát mà nối tiếp không ngừng. Thanh Hỏa, vội vàng hấp tấp. Thanh Thổ, thô khàn, chấn động phương xa, giống như được phát ra từ trong hũ. Nói chuyện miệng như cười mà mặt đỏ thì không thể giữ được chuyện trong lòng. Nói chuyện miệng như cười mà mặt đen, trong lòng thường giữ bí mật. Nói chuyện miệng cười mà không chớp mắt, đoản thọ. Nói chuyện vừa nhanh vừa chậm là người không có tín nghĩa. Đàn ông có giọng phụ nữ, chủ khắc hại vợ. Phụ nữ có giọng đàn ông, chủ phương hại chồng. Khí tràn đầy ở môi chủ có tính cay nghiệt, tràn đầy ở lưỡi là tính đa phần hiền lành, tràn đầy ở lợi thì phần lớn là cương cường, đầy ở răng phần nhiều là độc ác, đầy vòm họng thì tính tình cương liệt.